Nhớ đến những chứng từ trong khóa
CTDSHN #7, qua các đề tài chia xẻ từ các đôi vợ chồng,
cho dù có cặp đă dầy dặn tuổi đời và tuổi nhân đức, mỗi
đời sống gia đ́nh vẫn phải chịu thử thách, thanh tẩy như
vàng ṛng trong lửa, từng khuân mặt ẩn dấu những nét
phong trần riêng và đặc thù. Tuy mỗi cặp chỉ chia xẻ với
nhau trong khoảng 20 phút, nhưng h́nh như nỗi khổ đau,
lo lắng ẩn hiện nhiều hơn nỗi vui, bao bọc họ suốt cả
một mảnh đời.
Có những lấp lánh đôi khi lờ mờ
giữa những khó khăn và gian nan đó, là niềm cậy trông và
hy vọng, một phó thác trông chờ nơi Thiên Chúa, the
“unseen One,” mà chưa một thụ tạo nào được tỏ tường
chiêm ngắm. Anh Vinh & Liêm nhắc nhở tôi rằng, đi theo
Chúa Giêsu th́ phải luôn chuẩn bị đón chờ cho những bất
ngờ trên đường đi, v́ “gian nan không hẹn cũng đến.”
Cái khốn khó cho thân tôi là tiếp tục dám đón nhận gian
nan theo ư muốn của Thiên Chúa không? V́ nó không chỉ
đến một lần, nhưng cứ măi dến, đôi khi phải mất cả nửa
mảnh đời ḿnh như Liêm, “con có dám phó thác sự sống của
vợ con trong tay Cha không?” Ôi, có những câu hỏi không
bao giờ muốn nghe đến, v́ nó thuộc về ngôn ngữ của các
bậc thánh nhân, c̣n hèn mọn như tôi th́ trả lời thế nào
đươc, lẽo đẽo theo Thầy được bao xa?
Có lần hỏi Kim Anh là, khốn khó và
gian nan trong đời sống gia đ́nh th́ mênh mông như biển,
có những đau khổ tưởngng chừng không có thể tháo gỡ, làm
sao mà giúp được nhau? KA dùng lời của Carl Jung nhắc
nhở tôi rằng, “amidst the chaos, there is a secret
order, and God laboring moment by moment to re-create
us.” - Giữa bao bất động và bất toàn của đời sống, mầu
nhiệm của vinh quang nơi Thiên Chúa là, Ngài luôn kiên
tŕ lao tác tạo dựng từng con người. Quả thật, biết bao
nhiêu điều con người không làm được, nhưng với Thiên
Chúa th́ chẳng có ǵ mà Ngựi không làm được. Đây là một
hiểu biết nghe quen thuộc, nhưng mấy khi được để ư đến,
nhất là những lúc mà “cơm không lành, canh không ngọt”
trong gia đ́nh.
Khi phải đối diện với những nghi
ngờ và đau khổ nơi nhau, ai cũng thường mong được một
phép lạ xảy ra để người này hoặc người kia trở về với
ḿnh. Thật sự, hai người hoàn toàn xa lạ từ cơi nào, gặp
nhau yêu nhau đă là phép lạ rồi, tối ngủ vẫn ôm được
nhau cũng là một phép lạ, phép lạ xảy ra hàng ngày trong
mỗi gia đ́nh. Nhưng c̣n một điều quan trọng hơn cả phép
lạ là, con người có thể tha thứ và bỏ qua lỗi lầm củ
nhau măi như Chúa không? V́ kiên tŕ với nhau để đời
sống gia đ́nh mỗi ngày trưởng thành hơn trước nhan Thiên
Chúa và là gương mẫu cho con cái noi theo mới là cao quí
trước nhan Thiên Chúa? V́ sự trở về, xin lỗi nhau cũng
là khởi đầu cho một hành tŕnh dài của yeu thương và
trung tín bên nhau. “Conversion is the miracle of a
moment; maturing takes a lifetime.”
Chúng ta luôn mang hai khuôn mặt
trong đời, public image and private image. Giữa đám đông,
thường trông ai cũng lịch thiệp duyên dáng, và thường
được nghe người khác khen, “anh giỏi quá, tài ba quá,”
hoặc “chi duyên dáng, khóe léo quá.” Nhưng trong đời
sống riêng tư với nhau th́ sao? The “intimate image” của
vợ chồng như thế nào? Chúng ta có dám hỏi nhau, “Anh,
anh nói em là ǵ của anh?” Hoặc, “Em, em nói anh là ǵ
của em?“ Như Chúa Giêsu đă hỏi các môn đệ của Ngài không,
“C̣n anh em, anh em bảo Thầy là ai?” (Lk 9:20) Chỉ khi
nào người môn đệ có thể chân thật tự trả lời cho ḿnh
được câu hỏi này, chỉ khi ấy liên hệ của người ấy với
Thiên Chúa mới là một liên hệ thành thật. Bởi v́ riêng
hệ riêng tư với nhau th́ quan trọng và quí giáo hơn là
những lời khen giữa chốn đông người. The private
image is much much more important than the public image.
Một cảm nhận nơi các tu sĩ, tuy
các ngài cùng là môn đệ của Chúa Giêsu và đến từ những
nơi khác nhau. Vẻ đẹp nơi các ngài là âm thầm cùng đi,
cùng khóc cười với những nỗi đau và hạnh phúc của chiên
ḿnh. Đó là nét đẹp cao thượng của người Chăn Chiên Lành,
uớc muốn cùng đồng hành với đoàn chiên, thương đoàn
chiên, và xót xa chăm sóc những con chiên bị thương tích
với trọn vẹn t́nh yêu ḿnh. Nơi các ngài tỏ lộ một h́nh
ảnh của tự do, dám vượt ra khỏi mọi truyền thống tu đức
riêng của ḍng, những khác biệt về mục vụ, để cùng hướng
về một ơn gọi chung là phục vụ cho hạnh phúc của đời
sống gia đ́nh trong căn nhà của Thiên Chúa.
Cuối cùng, nhớ đến lời chia xẻ
nhiệt thành của Hưng, “giáo hội là những người chung
quanh ta, yêu Chúa th́ phải yêu giáo hội của Ngài.”
Chiêm ngắm điều này với cái nh́n nhỏ hơn, gần gũi và
thực tế hơn. Tôi cảm nghiệm, giáo hội của mỗi mỗi anh,
mỗi chị, chính là “nhà tôi” của chính ḿnh. Vậy khi các
anh chị yêu thương “nhà ḿnh” th́ cũng có nghĩa là đang
yêu mến Thiên Chúa. T́nh yêu này đă được cha Chánh long
trọng chúc phúc, phải không các anh chi.
Viết từ California,
Vũ Hiến
feedback
|