Hey! Này bạn, chiều nay thứ Sáu Chilê sẽ đá Úc … 4 năm mới được một lần xem trận Thể Thao lớn nhất Hành Tinh, nhất định không thể bỏ qua.
Tôi vội vă thu xếp công việc trên sở làm để chuẩn bị cho cái thú Bóng đá này, chợt nghe Bà xă càm ràm: “Anh à, hôm nay ḿnh phải đi tham gia khóa “Canh tân đời sống” nhớ không? “Vậy à” Tôi buồn rầu trả lời ḷng man mác tiếc nuối, uể oải thay đồ rồi chuẩn bị xe cộ nhưng ḷng cứ miên man suy nghĩ “vợ chồng ḿnh có ǵ đâu phải “Canh tân”. Phần vợ tôi th́ “ơi ới” điện thoại nhờ gia đ́nh người bạn “childcare” cho 3 cháu nhỏ của tôi, như đă nhờ trước.
Đoạn đường dài gần tiếng đồng hồ lái xe. Chúng tôi tới nơi lúc 5 giờ chiều cùng ngày. Địa điểm là một hội trường của giáo xứ Blessed Sacrament Catholic Church thuộc thành phố Westminster, Orange county CA.
Thiệt bồi hồi khi tôi bước vào Hội Trường, quang cảnh thật nhộn nhịp với các anh chị trong ban tổ chức chạy tới lui lo công việc, xắp xếp bàn ghế, soạn thảo chương tŕnh,một tấm phông “background” chụp h́nh xa xa đang được mấy anh treo lên, trang trọng nhất vẫn là h́nh ảnh tượng mẹ MARIA nghiêng ḿnh nh́n xuống, như vui vẻ với đàn con yêu dấu đang quây tụ chung quanh hôm nay, rồi đèn rồi bông hoa trang trí…mọi người không ngừng tay với những công việc nhịp nhàng rất thành thạo. Vợ chồng tôi được chào đón ngay tại cửa bằng một nụ cười và cái bắt tay thân mật của ban Tiếp Tân. Tôi được giới thiệu và nhận lănh cuốn sổ nhỏ và cây “Nến”trắng đă được ghi sẵn tên ḿnh và vợ cùng ngày cưới nho nhỏ phía bên dưới, lúc này tôi qủa thầm phục, sự chu đáo xắp xếp của ban tổ chức.
Các tham dự viên được ngồi cứ 3 cặp một bàn tṛn, rất trang trọng và ấm cúng, sau khi tự giới thiệu và làm quen nhau, ban tổ chức bắt đầu tŕnh bày sơ lược về 3 ngày thế nào là “Marriage renewal Workshop” và tôi đă từ từ thay đổi định kiến.
Ngày hôm sau thứ Bảy, trên đường lái xe tới tôi không c̣n thấy nhiều nuối tiếc mấy trận bóng đá hấp dẫn nữa mà lại ṭ ṃ với những diễn biến của những ngày “Canh tân’kế tiếp mà vợ chồng tôi đang tham gia. Thế là chúng tôi mải nói chuyện tới nơi mà không hay.
Khó thể quên được Bà xă nhỉ ! tôi th́ thầm bên tai vợ khi những anh chị đứng lên chia sẻ cho chúng tôi những mảnh đời rất ngọt ngào nhưng vô cùng chua xót, gần gũi trong đời thường nhưng lại nan giải khó t́m cho một lối ra, nếu thật sự chúng tôi không có ít nhiều tiếp thu từ 3 ngày “Canh Tân” hữu ích này. Một vở kịck “bỏ túi” nho nhỏ nhưng không ngờ bao hàm nhiều ư nghĩa, do chính các anh chị trong ban tổ chức diễn đạt trong một gia đ́nh hai vợ chồng và hai con, cuộc sống hàng ngày, chồng đi làm, con cái đi học và người vợ tất bật với những chuyện bếp núc dọn dẹp sau một ngày dài với công việc sở làm, nó đă thể hiện những thực trạng gây hấn nho nhỏ bực dọc sau một ngày dài. Người chồng ôm cái Tv hoặc Computer cùng hai con với những máy game, điện thoại …bỏ mặc người mẹ người vợ lụi cụi trong nhà bếp cùng sự mệt mỏi và cô đơn. Mặc dù câu chuyện không có ǵ lớn lao nhưng gây nên bất ḥa mà đôi khi tiềm ẩn lâu ngày có thể xảy ra những chuyện đáng tiếc không chừng được. Nó rất đời thường nhưng đă nói lên chính xác những sinh hoạt của bao gia đ́nh trong đó gia đ́nh tôi cũng không ngoại lệ.
Dễ mến thay có cặp vợ chồng cùng 5 người con, họ đă vất vả sáu bảy tiếng lái xe đến từ Arizona , sự mộc mạc của hai anh chị tạo cho chúng tôi ghi nhớ nhiều, bằng những chia sẻ vững vàng của anh và giọng nói dịu dàng của người vợ, chia sẻ những “Hào quang và thăng trầm” cuộc sống, họ đă và đang trải, nay họ lại trải nghiệm cùng mọi người.
Thêm khoảng khắc làm mọi người như ch́m xuống với sự bẽ bàng gần như tuyệt vọng của cặp đôi lên chia sẻ về sự xót xa đau đớn (mặc dù trên phương diện vật chất và danh vọng họ đă có) khi nhận được hung tin người con yêu dấu đầu đời mà họ ấp ủ trong mong chờ từng ngày, c̣n đang trong bào thai đă mang căn bệnh hiểm nghèo, mà bé phải chịu cho số phận sau này. Hai vợ chồng như chết lịm. Cả hội trường như nín đọng nhịp tim mọi người thắt lại với lời chia sẻ nghẹn ngào cùng hai anh chị. Những tiếng sụt sùi với những giọt nước mắt của những bà mẹ ngồi nghe cũng như vợ chồng tôi và cả người mẹ đau thương đang chia sẻ… Rồi c̣n và thêm nữa những hy sinh và chịu đựng của những người vợ người chồng họ đă và đang đương đầu với thử thách hôm nay và những ngày kế tiếp…qủa thiệt, làm sao đây nhỉ. Tôi thầm nghĩ nếu sự việc xảy ra th́ liệu vợ chồng chúng tôi có c̣n b́nh tĩnh giải quyết như anh chị ấy chăng? rồi bấu víu vào đâu? hay lại buông xuôi hoặc nhẫn tâm? Tôi ngồi đấy lầm thầm cầu nguyện cho họ và tự đặt cho ḿnh những câu hỏi và tư lự lấy những bế tắc dai dẳng cho đến khi sự đúc kết học hỏi và thêm lời cầu nguyện thiết thực của vị Linh Mục Tuyên úy đồng hành ngày hôm đó, mang t́nh yêu Thiên CHÚA che trở và soi sáng, Thần Thánh vô cùng. Tâm hồn chúng tôi lắng đọng với giây phút suy nghĩ về đời ḿnh, những tháng ngày qua trong những “bon chen” và “ích kỷ”của bản thân và hoang phí về “tâm linh” với đời sống thường nhật mà vợ chồng chúng tôi đang đeo đuổi.
Bữa cơm trưa thật đầy đủ và vui vẻ, mọi người cảm giác gần nhau hơn, từng đôi vợ chồng chia đều trên dăy bàn dài vừa ăn uống chuyện tṛ trao cho nhau những mẩu chuyện trong đời sống thường nhật dí dỏm vui buồn mà tưởng chừng như không bao giờ hết. Cảm ơn các thiện nguyện viên âm thầm và không thiếu quan trọng cho chúng tôi suốt ba ngày qua với công việc Ẩm thực rất chu đáo.
Những ngọn gió se se lạnh báo hiệu bầu trời đang ngả về chiều bên ngoài, cùng một nhịp không khí trầm lặng và thiêng liêng tôi bỗng dưng thấy ấm lạ. Tôi ngước lên tượng mẹ Maria, tŕu mến nh́n xuống hàng nến của những cặp vợ chồng được ban tổ chức sắp xếp theo h́nh trái tim dưới chân Mẹ. mà ngày đầu tất cả những đôi vợ chồng chúng tôi được lănh nhận và tuyên hứa trong đêm trước bàn Thánh Nhà thờ.
Bất chợt hai vợ chồng cùng nở một nụ cười khi bắt gặp bốn mắt chúng tôi đang hướng về một phía. Nắm tay nàng tôi th́ thầm: “anh yêu em”. Vợ tôi tṛn đôi mắt, vô cùng ngạc nhiên đến muốn khóc. “Mười sáu năm” từ ngày hai đứa cùng nắm tay thề hứa trước Thiên Chúa tôi vẫn chưa bao giờ nói được câu trọn vẹn chân t́nh này lần nữa, mặc dù vợ chồng chúng tôi rất mực lo lắng cho nhau, v́ “miếng cơm manh áo”, v́ vui thú với những đam mê cá nhân, v́ bận bịu chăm lo con cái và nhiều lư do khác nữa.
Nghi thức “Dấu tay trên cát” buổi tối cùng ngày thật nhẹ nhàng và ghi nhớ. Một khay cát h́nh vuông và ánh nến lung linh, tạo cho đôi vợ chồng có thêm không gian riêng biệt
tự nhiên và chân thật cho nhau hơn. Trong sự im lặng ấy, tôi đă vẽ một h́nh Trái Tim kèm theo mũi tên xuyên thủng, những giọt máu rỉ ra, mang ư nghĩa những tháng ngày qua chung sống vợ chồng, đă bao lần tạo cho nàng những đắng cay chua xót, tôi đă thật sự làm trái tim nàng rỉ máu. Nhẹ nhàng vợ tôi từ từ xóa đi mũi tên nhọn và vẽ vào một nửa của trái Tim dính kèm “Lạy Thiên Chúa nhân lành xin gin giữ chúng con”.
Chúa Nhật, ngày kết thúc đă điểm, Thánh Lễ trang nghiêm do vị Linh Mục Tuyên úy cử hành, ngài đă theo và hướng dẫn Tâm Linh suốt ba ngày cùng các đôi vợ chồng chúng tôi, dưới hàng nến h́nh Trái tim ánh lửa lung linh đôi mắt Mẹ Maria vẫn hiền từ như ban phát t́nh yêu thương và chở che cho dù ng̣ai kia mưa gió hay gập ghềnh sỏi đá, Mẹ vẫn ở đây che chắn là điểm tựa cho những khi đứa con lạc lối sai đường nếu t́m về với Mẹ.
Từng cặp vợ chồng nắm tay nhau được tuyên hứa một lần nữa trước bàn Thánh, lời tuyên hứa giống như khởi ban đầu khi đôi trai gái mộng mơ nắm tay nhau có hai họ Cha mẹ cùng người thân, thuở mà xưa kia hai đứa yêu nhau trong t́nh thơ và lăng mạn với những câu “ Có nghĩa ǵ đâu một buổi chiều , nó giết hồn ta bằng nắng nhạt bằng mây nhè nhẹ gío hiu hiu …”. Nhưng nay sau bao năm t́nh thắm vợ chồng, không c̣n bao nhiêu t́nh mộng mơ hay ư thơ lai láng xưa kia, mà chúng tôi nắm tay nhau thề hứa bằng sự trải nghiệm chính chắn và chân thành cho nhau trong sự dẫn dắt của Thiên Chúa.
Bằng những lời lẽ mộc mạc và chân thành, thưa các Anh chị các bạn cùng trang lứa.
Có thể các anh chị có những suy niệm và tư chất cao hơn vợ chồng chúng tôi, nhưng điều mà không ai dám tự phụ là không ít nhiều khúc mắc trong đời sống Hôn nhân, nhất là ngày nay những cám dỗ và danh lợi luôn kề cạnh. Tôi, cậu bé phiêu bạt xứ người từ đầu thập niên 80. Khi tuổi chấm high-school, bơ vơ và lạc lơng không người thân, trải đời bằng những bất công và túng thiếu, nhiều lần đă là đứa con hoang đàng trước mặt Thiên Chúa, ra trường và lập gia đ́nh như bao người trai khác, đă có 3 cháu , ngày lại ngày với công việc, chu toàn bổn phận kiếm tiền về nuôi vợ và con nhỏ, tưởng rằng đă là xong trách nhiệm, nhưng hôm nay tham dự khóa “Canh tân đời sống hôn nhân” Tôi đă nh́n ra ít nhiều những lỗ hổng thiếu xót trong Hôn nhân và gia đ́nh mà xưa kia vẫn cho rằng chỉ là lẽ tự nhiên. Thưa các anh chị các bạn, mỗi gia đ́nh mỗi sinh hoạt có thể khác nhau nhưng chung quy đều hướng về sự hạnh phúc. Có thể các anh chị sẽ sáng suốt và lănh nhận tốt hơn vợ chồng chúng tôi ở khía cạnh khác nhưng một điểm nào đó tôi xác quyết 3 ngày “Canh tân” vừa qua, đem lại và vun xới ít hay nhiều cho mái ấm gia đ́nh chúng ta trong tương lai và gần hơn với Thiên Chúa .
Lời cuối xin chân thành biết ơn tới ban tổ chức, không quên cặp vợ chồng anh chị đă hướng dẫn và giới thiệu chúng tôi cho khóa học bổ ích này. Cám ơn những hy sinh đóng góp không vụ lợi, những nhọc nhằn mà ban tổ chức cố gắng tạo cơ hội và hàn gắn cho những đôi vợ chồng hiểu nhau hơn, cởi mở và yêu thương nhau hơn, mà những anh chị trong ban tổ chức thi hành chỉ mục đích làm đẹp ḷng Thiên Chúa.
Mến phục và cầu nguyện, xin Thiên Chúa, mẹ Maria ban ơn và trả công cho các Anh Chị đă hy sinh tâm đức cho Phục vụ tha nhân.
Tham dự viên khóa Canh Tân Đời Sống Hôn Nhân “25”
Tâm Trang.
El Monte, CA